Sự kỳ diệu của Khí công và Thiền định: 3 bác sỹ người Việt ‘hồi sinh từ cõi tử’
Chắc hẳn bạn đã từng nghe thấy đâu đó nói về khả năng phục hồi sức khỏe kỳ diệu nhờ khí công và thiền định, có nhiều người mắc trọng bệnh tưởng phải sớm ra đi nhưng rồi lại bất ngờ tái sinh một cách thần kỳ? Đó chỉ là ngẫu nhiên, là mê tín hay là khoa học? Chuyên mục Sức khỏe của Đại Kỷ Nguyên sẽ giúp bạn giải mã ẩn đố này cùng với những câu chuyện “người thực, việc thực” và các nghiên cứu khoa học mới nhất.
Khi có vấn đề sức khỏe, phản xạ thông thường của người ta là tìm đến bác sỹ, đến bệnh viện thăm khám kiểm tra. Tất cả niềm tin và hy vọng được người bệnh đặt trọn vào trong tay các chuyên gia y tế – bác sỹ, không chút đắn đo mặc cả giá tiền cao thấp. Bởi vì bác sỹ biết cách chữa bệnh, có thuốc, biết cách dùng máy móc, phân tích xét nghiệm chẩn đoán, v.v… Tuy nhiên, cho dù khoa học hiện đại phát triển đến cỡ nào thì vẫn luôn có những bệnh không đặt được tên, tìm không ra cách chữa. Bác sỹ cũng vậy, cũng đều có giới hạn, rất nhiều khi chữa được bệnh cho người còn bệnh của mình thì vẫn treo nguyên đó.
Câu chuyện của 3 vị Bác sỹ dưới đây cho bạn thấy phần nào sự bất lực của y học hiện đại. Đông Tây y không hẳn là giải pháp duy nhất, mà thực tế còn có những phương pháp vi diệu hơn giúp con người vượt qua nỗi tuyệt vọng bệnh – tử.
Chuyên gia tim mạch lên bàn mổ vì tim
Đó là câu chuyện của Tiến sỹ, Bác sỹ Lê Thị Thanh Thái, nguyên Trưởng khoa Tim Mạch của bệnh viện Chợ Rẫy (TP. HCM) – bệnh viện lớn nhất của Việt Nam. BS. Thanh Thái cũng là thành viên sáng lập Hội tim mạch Việt Nam, là thành viên Hiệp hội tim mạch Châu Á Thái Bình Dương.
Trận sốt thấp khớp chí tử năm 10 tuổi đã khiến cho BS. Thanh Thái gặp rắc rối lớn: Biến chứng hở van 2 lá, hẹp van động mạch chủ. Vì vậy cô đã nung nấu chí theo đuổi ngành Y, chuyên sâu vào khoa Tim mạch với mong mỏi sau này có thể chữa được bệnh tim cho mình và cho người. Cô luôn học xuất sắc, đã tham gia chiến trường để cứu các thương binh. Sau đó cô được cử đi học và đào tạo chuyên sâu tại Đức. Gần 50 năm gắn bó với nghề nghiệp, BS. Thanh Thái đã tham gia đào tạo rất nhiều các tiến sỹ, thạc sỹ ngành tim. Cô cũng viết nhiều bài báo khoa học về chuyên môn…
Căn bệnh tim của BS. Thanh Thái vẫn âm thầm đi theo chiều xấu và cô luôn biết điều đó. Cho đến một dịp của năm 2014, khi đã nghỉ hưu, sau 3 hôm dầm mưa đi khám bệnh về, BS. Thanh Thái sốt đùng đùng, phải nhập viện. Đến lúc này, các đồng nghiệp, học trò tại Bệnh viện Chợ Rẫy và gia đình mới ngỡ ngàng khi biết tình trạng bệnh của bà: Suy tim nặng độ 4, hở van 2 lá, hẹp động mạch chủ… Nhiều học trò rơi nước mắt hỏi: “Cô có biết là bệnh cô nặng lắm không?”. TS.BS Lê Thị Thanh Thái chỉ điềm tĩnh trả lời: “Cô biết”.
Nhìn những kết quả xét nghiệm, và những cơn suy tim nặng xuất hiện thường xuyên hơn, TS.BS Lê Thị Thanh Thái biết rằng mình không tránh khỏi ca phẫu thuật tim định mệnh. Lần này, là bệnh nhân trên bàn mổ, bà chỉ còn biết phó mặc cho số phận. BS. Thanh Thái, người dạn dày kinh nghiệm chuyên môn đã quyết định chọn một bệnh viện nước ngoài để mổ tim.
Theo lời cô miêu tả, người ta mổ và đan lát cả lồng ngực của cô với đủ thứ dây nhợ chuyên dụng, làm cô chợt nghĩ tới cây kèn Saxophone của mình định tháo ra để tra dầu mỡ. Nhìn thấy cái khớp này làm chuyển động khớp khác, chằng chịt, lằng nhằng thật rối mắt… Tình trạng bệnh của TS.BS Lê Thị Thanh Thái sau phẫu thuật diễn tiến xấu. Bà sốt liên tục 3 tháng trời do cơ thể phản ứng lại van tim được cấy ghép. Hằng ngày bà phải uống cả vốc thuốc với đủ các loại. Những mối khâu bằng chỉ kim loại cũng gây dị ứng ở lồng ngực khiến vùng ngực bà căng tức, vết sẹo lồi lớn. BS. Thái dường như chờ đợi thời khác cuối cùng, cái chết đang đến rất gần…
May mắn thay, giữa lúc đã buông tay chẳng còn gì để mất, một người bạn thân cũng là bác sỹ khích lệ BS. Thái đã thử tìm hiểu tập luyện khí công. Chẳng mất gì để thử… Và rồi điều kỳ diệu đã xảy ra, căn bệnh tim không cánh mà bay biến nhanh chóng. Cô thậm chí không còn cần phải dùng bất cứ một loại thuốc nào, ngay cả là thuốc chống đông – điều không thể tin với bất cứ ai hiểu về y học hiện đại.
Giờ đây BS Thái đã trở thành một người khác hẳn, tràn trề sức sống… Cô có thể đi lại lên lầu ba, lầu bốn rất dễ dàng, thức khuya dậy sớm, ngồi trên máy bay đi nửa vòng trái đất mà không hề mệt mỏi, đây là điều không tưởng đối với người mắc bệnh tim. Cô hiện vẫn đang tiếp tục công tác tại khoa tim mạch bệnh viện An Sinh (TP.HCM).
Câu chuyện kỳ diệu và cảm động của BS. Thái đã được báo Khoa học & Đời sống đưa tin trong số ra ngày 15/7 năm 2016, tạo cảm hứng cho nhiều người hơn nữa tìm hiểu về khí công và bước vào tập luyện để nâng cao sức khỏe.
Chuyện không thể tin: Một “thần thoại Hy lạp” đã trở về
Mối “duyên” đến với khí công của BS. Nguyễn Công Hoan (BV Hữu Nghị) và người anh em họ – TS. BS. Nguyễn Sỹ Hóa (nguyên Phó giám đốc BV Da Liễu Trung Ương), cũng rất kỳ diệu.
Cả hai đều là bác sỹ được đào tạo rất công phu nhờ những vị thầy nổi danh nhất thời đó, đã hợp tác giao lưu với các chuyên gia y học hàng đầu của trên dưới 20 nước trên thế giới, có kinh nghiệm khám chữa cho hàng nghìn bệnh nhân… Nghề bác sỹ, chứng kiến nhiều cảnh éo le sinh tử… nhưng không ai nghĩ rằng một ngày kia căn bệnh hiểm nghèo lại đến với chính mình, và cơ hội chữa lành gần với số 0.
BS. Nguyễn Công Hoan bị chẩn đoán mắc trọng bệnh vào cuối năm 2016. Kết quả khám tại các bệnh viện trong và ngoài nước là như nhau: Ung thư phổi. Chữa bệnh được cho người thì là bác sỹ, có vấn đề cần đi chữa thì là bệnh nhân. BS. Hoan vốn là vai bác sỹ, giờ đây là bệnh nhân, khăn gói vào BV Hữu Nghị để điều trị ung thư phổi.
“Liệu trình điều trị thật khủng khiếp. Sau 6 lần truyền hoá chất, người tôi giống như mất hồn vậy” – BS Hoan nói. “Mỗi đợt từ 7 đến 10 ngày mà bệnh vẫn rề rề, người rất yếu nhược, cứ đến hẹn lại vào viện như cái vòng luẩn quẩn. Hy vọng lành bệnh ít hơn cả mong manh”.
Khi đang vật vã điều trị ở bệnh viện, BS. Hoan nhận được cuộc gọi từ Quân khu 4 của người cháu là Thiếu tá Quân đội, cũng mắc bệnh thuộc diện “Đông Tây y chữa không khỏi” nhưng nhờ tập luyện khí công mà nay đã 10 phần thuyên giảm 9, có bệnh thì biến mất không dấu vết. Người cháu nói: “Cậu chữa không khỏi được đâu”, và khuyên cậu hãy tập khí công xem.
BS. Hoan tự nhủ: “Quả thật, bệnh ung thư phổi thế này các chuyên gia trên thế giới còn chịu bó tay nữa chứ không chỉ ở Việt Nam. Cái đó mọi người đều biết”.
Vậy là ông bước vào tu luyện khí công. Môn tập nhanh chóng thay đổi ông từ trong ra ngoài, sức khỏe nhanh chóng trở lại, tinh thần thoải mái.
Trước đó ông đã truyền 6 đợt hoá chất, sau mỗi đợt truyền đều kiểm tra lại kỹ lưỡng. Kết quả không những không tiến triển mà các chỉ số còn bất ổn hơn. Từ khi quyết tâm tu luyện khí công, ông đã dừng lại tất cả các điều trị y tế khác. Sau vài tháng BS. Hoan đi kiểm tra lại, chụp cắt lớp CT, làm các xét nghiệm thì thật kinh ngạc: Bệnh tình đã hoàn toàn biến mất.
Sau chuyến đó ông trở về thăm quê. Ai cũng tưởng ông sẽ “tạch” vì bệnh, mà nay da thịt hồng hào đầy đủ cả, hiện diện trước mọi người. Người anh rể cũng là một bác sỹ, vô cùng kinh ngạc, đích thân “khám” người em rồi thốt lên: “Ô, một Thần thoại của Hy Lạp đã về đây, một Thần thoại của Hy Lạp đã về đây…”.
Mặc dù đã làm trong ngành Y nhiều năm, nhưng BS. Hoan chưa chứng kiến sự thần kỳ nào như vậy – đúng là một thần tích trong Y học.
Duyên kép trong nhà, người anh em họ TS. BS. Nguyễn Sỹ Hoá – Nguyên Phó viện trưởng Viện da liễu Quốc gia, Giám đốc khu điều trị Phong, Quỳnh Lập cũng nhờ khí công mà vượt qua được bệnh ung thư gan.
TS. BS. Hóa cũng là một bác sỹ có thâm niên trong ngành, là chuyên gia nhiều kinh nghiệm điều trị các bệnh về da liễu. Rồi đến lúc chính ông cũng mắc trọng bệnh: Viêm gan B, xơ gan có nước. BS. Hóa từng thổ lộ: “Mình là bác sĩ chữa cho bao người mà chết vì ung thư gan thì… “nhục quᔓ.
Giống như người anh của mình lúc đầu, BS. Hóa đã tích cực theo điều trị theo Tây y truyền thống, bỏ rượu, không bia, rồi uống thuốc diệt virus… nhưng khi xét nghiệm thấy bệnh vẫn còn nguyên. Mà uống thuốc diệt virus thì mỗi lọ là bảy đến tám trăm nghìn rất tốn kém. Dù dùng thuốc đắt tiền nhưng bệnh không hề thuyên giảm.
Và cũng may mắn giống như người anh, từ khi tu luyện khí công, thân thể ông đã hoàn toàn thay đổi. Xét nghiệm khám lại cho thấy kết quả âm tính, virus cũng âm tính, gan hoàn toàn bình thường. Giờ đây BS. Hóa lại tiếp tục công việc cứu người, tuổi đã khá cao nhưng đôi tay không hề run khi mổ, vẫn tiếp tục sáng tác thơ ca đề tặng người hữu duyên.
Người thực việc thực không hiếm
Nhiều người tỏ ra nghi ngờ hiệu quả trị bệnh khỏe người của khí công, nhất là những người làm nghiên cứu khoa học, đặc biệt là trong ngành y nhưng câu chuyện của các bác sỹ Thái, bác sỹ Hoan, bác sỹ Hóa… là những bằng chứng sống thiết thực nhất. Đây cũng chỉ là ví dụ trong hàng ngàn, thậm chí nhiều hơn nữa những trường hợp thu được lợi ích sức khỏe to lớn nhờ khí công mà chúng tôi có thể gặp trong quá trình tìm hiểu thông tin cho loạt bài viết này.
Một nghiên cứu công bố năm 2016 trên Tạp chí U bướu Lâm sàng của Hiệp hội U bướu Lâm sàng Mỹ, cho thấy: Bệnh nhân mắc phải các loại ung thư ở giai đoạn cuối đã khỏi hoàn toàn chỉ sau 3,6 tháng tập luyện khí công. Trong số các trường hợp nghiên cứu đề cập đến, có ung thư gan, ung thư dạ dày, ung thư máu, ung thư thực quản, tụy/mật, trực tràng… Trước khi tập luyện khí công, nhiều bệnh nhân đã được điều trị với các phương pháp thông thường như hóa trị, xạ trị… nhưng không thu được kết quả đáng kể, đa phần đã buông tay chờ chết. Tuy nhiên, nhờ tập khí công, thay vì chỉ sống được hơn 5 tháng theo tiên lượng của các bác sỹ, họ đã hoàn toàn khỏe mạnh trở lại và sau 5 năm vẫn sống bình thường.
Mọi người có thể đã nghe nói đến trường hợp của nhà sư Tây Tạng Phakyab Rinpoche. Ông đã tự trị khỏi bệnh hoại tử nhờ thiền định mỗi ngày thay vì phải cưa chân theo tư vấn bác sỹ, điều kỳ diệu mà y học Đông Tây không thể nào làm nổi.
Nhà sư Phật giáo Tây tạng Phakyab Rinpoche di cư sang Mỹ từ năm 2003 khi 37 tuổi. Ông lúc đó bị tiểu đường và bệnh Paget xương. Bệnh tình của ông ngày càng nặng đến nỗi chân phải đã bị hoại tử. Khi nhập viện điều trị, ông được 3 bác sỹ khác nhau tư vấn rằng họ sẽ phải cưa chân của ông để cứu tính mạng.
Rinpoche đã quyết tâm tăng cường thiền định sau khi tham vấn ý kiến của Đạt-Lai-Lạt-ma. Điều duy nhất ông theo đuổi là thiền định. Buổi sáng, ông dậy sớm và thiền. Ban đầu, bệnh trở nặng thêm với màu da chân trở nên xám xịt, chỗ loét lan rộng và sưng phồng rất đau đớn. Ông nhớ lại mùi hoại tử thật kinh khủng, nhưng tự bản thân lại cảm thấy có gì đó tốt hơn hẳn. Rồi dần dần các vết loét tự hàn gắn, mọi thứ tốt đẹp hơn. Không chỉ các vết hoại tử biến mất mà toàn chân của ông trở về ban đầu khi chưa bị bệnh. Sau 10 tháng ông đã đi lại bình thường, không cần nạng. Một năm sau ông có thể thoải mái vận động như chưa từng bị hoại tử.
Các bác sỹ vẫn đang nghiên cứu vì sao Rinpoche có thể tự trị khỏi bệnh nan y chỉ bằng thiền định, hay bệnh tự dưng khỏi, vốn là điều rất hiếm hoi theo quan điểm y học hiện đại. Tuy nhiên đối với những người đã tự thân trải nghiệm với khí công, thiền định thì chỉ cần bạn thay đổi cách tiếp cận vấn đề một chút là mọi chuyện trở nên dễ lý giải hơn nhiều.
Vậy bản chất khí công là gì, chữa lành cho cơ thể như thế nào? Có gì khác biệt giữa khí công, thiền định với thể dục?… Chúng tôi sẽ lần lượt cùng bạn trả lời những câu hỏi này trong bài tiếp theo.
(Còn tiếp)
Đình Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn Quý vị đã góp ý cho trang web.