Thời khóa biểu gây sốc của bà mẹ hai con từ bỏ ngân hàng ở nhà nội trợ
"Hôm nay đi họp lớp, mấy đứa bạn cũ khoe nhau làm này làm kia lương nghìn đô, mình chỉ bảo làm nội trợ thế là chúng nó cười túm tỉm".
Vừa qua, tại một diễn đàn trên mạng xã hội, mẹ trẻ tên H.D chia sẻ những tâm sự xoay quanh cuộc sống thường nhật của mình. Tốt nghiệp đại học loại giỏi và có công việc văn phòng ổn định với mức lương khá, cuộc sống H.D thay đổi 180 độ khi chị có chồng và sinh con.
Quyết định từ bỏ con đường sự nghiệp rộng dài trước mắt để lui về hậu phương, làm chỗ dựa vững chắc cho chồng và chăm sóc các con, H.D bị cuốn vào cuộc sống tất bật của một bà nội trợ kiểu mẫu, quay cuồng với những công việc vụn vặt chẳng ai điểm mặt đặt tên nhưng chiếm hết quỹ thời gian của cả một ngày dài.
"Bận rộn nhất thế gian là nghề: Làm vợ và nội trợ.
Tôi là một cô gái 30 tuổi, có chồng và 2 con, đã tốt nghiệp đại học loại giỏi và từng có công việc văn phòng ổn định lương 15 triệu/1 tháng.
Nhưng từ khi có con, tôi quyết tâm thôi việc để ở nhà làm bà nội trợ 100%; chăm lo tốt nhất cho 2 đứa con (cách nhau 2 tuổi) và làm chỗ dựa vững chắc, xây dựng mái ấm gia đình cho chồng yên tâm kiếm tiền.
Và suốt 8 - 9 năm ròng làm nội trợ, tôi có thể khẳng định NGHỀ LÀM VỢ LÀM NỘI TRỢ LÀ CÁI NGHỀ VẤT VẢ VÀ BẬN RỘN NHẤT THẾ GIỚI.
Vì 2 đứa con hơn nhau 2 tuổi nên học khác lớp, khác buổi, khác giờ. Trường thì cách nhà 3km, chợ cách nhà 4km, siêu thị cách nhà 4km. Mỗi ngày tôi ít nhất phải làm ninja chạy trên con Lead quãng đường 30km để đi chợ, đưa đón 2 đứa nhỏ đi học.
Kinh tế gia đình ở mức trung bình, chỉ có một người đi làm kiếm tiền nên việc thuê giúp việc là không nghĩ đến, và một phần các chị giúp việc không làm hài lòng được với cái tính cầu toàn của tôi. Thế là tự mình làm hết mọi việc. Chồng thì đi làm cách nhà 30km nên là sáng cặp táp đi chiều cặp táp về đến nhà thì mặt trời cũng lặn rồi.
Nhân viên văn phòng ngồi 8 tiếng một ngày thì chỉ bằng 1/2 số thời gian làm việc của tôi, nhân viên sale thì cũng chỉ chạy xe ngoài đường tương tự với việc tôi đi chợ và đón con.
Và cái nghề này hên xui lắm, làm cực làm mệt thì cũng chả sao đâu, không lương cũng chả sao đâu. Xui rủi một phát ông chồng bỏ mình thì bao nhiêu mồ hôi nước mắt đổ xuống sông xuống bể luôn...
Hôm nay đi họp lớp, mấy đứa bạn cũ khoe nhau làm này làm kia lương nghìn đô, mình chỉ bảo làm nội trợ thế là chúng nó cười túm tỉm.
"Ơ lớp phó học tập khi xưa giờ làm nội trợ".
Xin các bạn hãy nhìn vào lịch làm việc của một bà nội trợ và hãy có cái nhìn thoải mái hơn về cái nghề không lương mà nhiều mồ hôi này của chúng mình nhé".
Những tâm sự của H.D vốn dĩ không phải là câu chuyện riêng một mình chị. Rất nhiều người dùng mạng cũng đã và đang tất bật với những công việc vụn vặt hàng ngày của cái nghề mang tên làm vợ, làm mẹ, làm bà nội trợ cũng có cùng dòng suy nghĩ. Bên dưới bài đăng, có rất nhiều những bình luận bày tỏ sự đồng cảm đã được để lại:
Thế ở nhà làm gì? Mình thế là mình ghét ai hỏi mình câu đó kinh khủng. Thử ở nhà 1 tuần rồi làm hết list công việc này đi rồi biết.
Mình chưa lấy chồng, chưa có con, nhưng nhà có 3 đứa em và trẻ con thì hay bày các thứ. Sáng ăn sáng xong bắt tay vào thu dọn cũng mất nửa ngày rồi, chưa kể đưa đón đi học, đi chợ, tưới cây các kiểu. Cực lắm chứ chẳng chơi đâu.
Cứ ở nhà trông con 1 ngày và dọn dẹp nhà cửa thì 100% các ông chồng sẽ chọn phương án đi làm cho mà xem, sức mấy chịu nổi.
Ai cũng có cho mình những ước mơ, hoài bão ấp ủ và phấn đấu hết sức vì nó. Tuy nhiên, trong những giai đoạn nhất định của cuộc đời, khi không thể vẹn toàn nhiều mặt, người ta thường phải cân đong để ưu tiên cho những thứ mà họ cảm thấy quan trọng hơn. Trong trường hợp của bà mẹ trẻ trong câu chuyện trên là lui về đằng sau để chu toàn công việc nội trợ.
Những công việc không tên ấy, tưởng chừng như vụn vặt và nhàn nhã, chẳng cần đối mặt với áp lực, âu lo; tuy nhiên, nếu không phải là người trực tiếp chu toàn, mấy ai có thể cảm nhận được đủ đầy những khó khăn và cực nhọc và nó mang lại.
Dẫu người phụ nữ của chúng ta có cam tâm tình nguyện chu toàn những công việc ấy đi chẳng nữa thì cũng đã đến lúc cánh đàn ông nên suy nghĩ một cách nghiêm túc và chủ động hơn về việc san sẽ những gánh nặng này với những người vợ của mình.
Quyết định từ bỏ con đường sự nghiệp rộng dài trước mắt để lui về hậu phương, làm chỗ dựa vững chắc cho chồng và chăm sóc các con, H.D bị cuốn vào cuộc sống tất bật của một bà nội trợ kiểu mẫu, quay cuồng với những công việc vụn vặt chẳng ai điểm mặt đặt tên nhưng chiếm hết quỹ thời gian của cả một ngày dài.
(Ảnh minh họa)
Tôi là một cô gái 30 tuổi, có chồng và 2 con, đã tốt nghiệp đại học loại giỏi và từng có công việc văn phòng ổn định lương 15 triệu/1 tháng.
Nhưng từ khi có con, tôi quyết tâm thôi việc để ở nhà làm bà nội trợ 100%; chăm lo tốt nhất cho 2 đứa con (cách nhau 2 tuổi) và làm chỗ dựa vững chắc, xây dựng mái ấm gia đình cho chồng yên tâm kiếm tiền.
Và suốt 8 - 9 năm ròng làm nội trợ, tôi có thể khẳng định NGHỀ LÀM VỢ LÀM NỘI TRỢ LÀ CÁI NGHỀ VẤT VẢ VÀ BẬN RỘN NHẤT THẾ GIỚI.
Vì 2 đứa con hơn nhau 2 tuổi nên học khác lớp, khác buổi, khác giờ. Trường thì cách nhà 3km, chợ cách nhà 4km, siêu thị cách nhà 4km. Mỗi ngày tôi ít nhất phải làm ninja chạy trên con Lead quãng đường 30km để đi chợ, đưa đón 2 đứa nhỏ đi học.
Kinh tế gia đình ở mức trung bình, chỉ có một người đi làm kiếm tiền nên việc thuê giúp việc là không nghĩ đến, và một phần các chị giúp việc không làm hài lòng được với cái tính cầu toàn của tôi. Thế là tự mình làm hết mọi việc. Chồng thì đi làm cách nhà 30km nên là sáng cặp táp đi chiều cặp táp về đến nhà thì mặt trời cũng lặn rồi.
Nhân viên văn phòng ngồi 8 tiếng một ngày thì chỉ bằng 1/2 số thời gian làm việc của tôi, nhân viên sale thì cũng chỉ chạy xe ngoài đường tương tự với việc tôi đi chợ và đón con.
Và cái nghề này hên xui lắm, làm cực làm mệt thì cũng chả sao đâu, không lương cũng chả sao đâu. Xui rủi một phát ông chồng bỏ mình thì bao nhiêu mồ hôi nước mắt đổ xuống sông xuống bể luôn...
Hôm nay đi họp lớp, mấy đứa bạn cũ khoe nhau làm này làm kia lương nghìn đô, mình chỉ bảo làm nội trợ thế là chúng nó cười túm tỉm.
"Ơ lớp phó học tập khi xưa giờ làm nội trợ".
Xin các bạn hãy nhìn vào lịch làm việc của một bà nội trợ và hãy có cái nhìn thoải mái hơn về cái nghề không lương mà nhiều mồ hôi này của chúng mình nhé".
Thế ở nhà làm gì? Mình thế là mình ghét ai hỏi mình câu đó kinh khủng. Thử ở nhà 1 tuần rồi làm hết list công việc này đi rồi biết.
Mình chưa lấy chồng, chưa có con, nhưng nhà có 3 đứa em và trẻ con thì hay bày các thứ. Sáng ăn sáng xong bắt tay vào thu dọn cũng mất nửa ngày rồi, chưa kể đưa đón đi học, đi chợ, tưới cây các kiểu. Cực lắm chứ chẳng chơi đâu.
Cứ ở nhà trông con 1 ngày và dọn dẹp nhà cửa thì 100% các ông chồng sẽ chọn phương án đi làm cho mà xem, sức mấy chịu nổi.
(Ảnh minh họa)
Những công việc không tên ấy, tưởng chừng như vụn vặt và nhàn nhã, chẳng cần đối mặt với áp lực, âu lo; tuy nhiên, nếu không phải là người trực tiếp chu toàn, mấy ai có thể cảm nhận được đủ đầy những khó khăn và cực nhọc và nó mang lại.
Dẫu người phụ nữ của chúng ta có cam tâm tình nguyện chu toàn những công việc ấy đi chẳng nữa thì cũng đã đến lúc cánh đàn ông nên suy nghĩ một cách nghiêm túc và chủ động hơn về việc san sẽ những gánh nặng này với những người vợ của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn Quý vị đã góp ý cho trang web.